June 28, 2018

Có những ngày muốn giận dỗi cả thế giới


Cô gái ấy đang tuổi 23, cô gái ấy đang có một công việc ổn định, có một gia đình hạnh phúc, có một vài đứa bạn thân, có cả những người đồng nghiệp dễ mến, có những chàng trai theo đuổi, tán tỉnh và cả những mối quan hệ không tên.



Nếu câu nói ” Hạnh phúc là có việc gì đó để làm, có điều gì đó để hi vọng và có ai đó để yêu thương” thì có lẽ cô ấy đã và đang rất hạnh phúc.
Cớ gì trong cô lại có những ngày muốn hờn cả thế giới? Lại có những ngày muốn đi xa.
Tuổi 23, tuổi của lưng chừng hạnh phúc, của nửa vời ước mơ, tuổi của tuổi trẻ, của đam mê và của khao khát.

Khi mà ở độ tuổi này đứa bạn thân đang tay bồng tay bế cô công chúa nhỏ của mình, đứa thì tuần sau lên xe hoa, đứa lại đang miệt mài trên ghế nhà trường chờ ngày tốt nghiệp, còn cô – ra trường và có một công việc ổn định.
Nhưng có những lúc bản thân cô tự hỏi, liệu rằng bản thân đã thật sự hài lòng với chữ ổn định này hay chưa?

Ngày nào cũng vây, nó như một cái máy lặp đi lặp lại chuỗi công việc. Áp lực, mệt mỏi, có những ngày đi làm về vất cặp sách một nơi và thả mình trên giường.
Muốn ngủ một giấc thật ngon mà sáng mai không cần báo thức, muốn đi du lịch thật xa mà không lo ngày mai công việc bộn bề, muốn được đi đây đi đó để thỏa cái đam mê cái khát vọng tuổi trẻ, nhưng tất cả dừng lại trước hai chữ ” ổn định”….

” Cô gái ấy..Chỉ muốn rong chơi chẳng hứng thú hẹn hò..
Muốn đôi chân mình được đi đây đi đó..
Muốn đôi tay này chạm đến những nơi xa..
Biển mênh mông, trời bao la quá..
Muốn một mình – hò hẹn chẳng thiết tha!”

Có những ngày, cô ấy lười biếng đến cáu kỉnh, muốn hờn dỗi cả thế giới này chẳng vì lí do làm sao, dường như chỉ một câu nói hay một vài lời bông đùa cũng khiến cô ấy nhíu mày.
Có những ngày, cô ấy lười nói chuyện với tất cả, chỉ muốn một mình thu mình lại cùng những bản nhạc yêu thích, có những ngày cô ấy lười tiếp xúc, lười gặp mặt lười làm quen, ai càng cố tiến lại gần cô ấy càng cố tránh xa.

Tuổi 23, nửa trẻ con nửa làm người lớn, nửa muốn dỗ dành nửa muốn yêu thương, nửa dỗi hờn nửa tự mình an ủi. Có những ngày, muốn dỗi hờn vô cớ như thế thôi!

Lương Thế – Dear.vn

Thích Thì Click Ngay :

No comments:

Post a Comment